Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

BÌNH LUẬN: Tấm gương phản chiếu ở Manchester



Jose Mourinho vẫn dùng Nokia 3310, trong khi Pep Guardiola đã “lên đời” điện thoại thông minh từ lâu!
Thêm một lần nữa, Manchester United bước ra sân với mục tiêu bóp nghẹt đối thủ. Một lần nữa, họ bị bỏ lại phía sau từ rất sớm. Một lần nữa, họ chơi tốt hơn sau khi bị dẫn trước, khi kế hoạch A đã phá sản…
Nhưng lần này, không có một cuộc ngược dòng nào cả.
Sau một serie những cú ngược dòng, may mán đã rời bỏ Quỷ đỏ ở trận derby với Manchester City vào buổi chiều Chủ nhật. Man City thắng 3-1 và trông như đội bóng đang bay trên quỹ đạo bảo vệ danh hiệu.
Trận derby Manchester giống như một tấm gương phản chiếu những điều trái ngược. Đội bóng có chiều cao khiêm tốn nhất giải đối đầu với đội hình cao nhất. Tư tưởng bóng đá tấn công, ban chuyền của Pep Guardiola đối đầu sự đối lập hoàn toàn của Jose Mourinho – người chỉ muốn đội nhà cầm bóng nhiều để tránh các mối đe dọa cho chính đội nhà hơn là tấn công đối thủ.
Sự tương phản giữa họ, có thể nói, được tổng kết qua 3 vị trí trên hàng tiền vệ. Yếu tố quyết định thắng – thua nằm ở đây và góc nhìn của 2 HLV về trận đấu cũng được thể hiện ở những cầu thủ này.
Man United chọn 3 cầu thủ đánh chặn - Marouane Fellaini, Nemanja Matic và Ander Herrera. Có thể ví von về việc Mourinho muốn dùng “nắm đấm sắt”.
Man City có 2 nhân tố sáng tạo và 1 cầu thủ kiểm soát - David Silva, Bernardo Silva và Fernandinho.
Dù có hay không có bóng, tuyến giữa của đội chủ nhà vẫn ở cửa trên.
Theo cách bố trí chiến thuật thì Fellaini và Matic được lệnh “1 kèm 1” với 2 cầu thủ họ Silva. Đó là chiến thuật Mourinho luôn dàn quân ở những trận đấu lớn trong quá khứ, nhưng lại hiếm có tên tuổi lớn nào sử dụng. Suốt thời gian đứng trên sân, họ như những lẻ lạc lối, cồng kềnh và vụng về khi đối thủ vây hãm trên toàn mặt sân.
Cặp Silva của Man City lại cho thấy những điều ngược lại trong vóc dáng nhỏ bé. Họ đổi vị trí và “múa” quanh Matic, Herrera lẫn Fellaini, thêu dệt bằng những đường chuyền tam giác, phá hủy “động cơ chậm chạp, khô dầu” của Man United.
Đâu chỉ có tấn công, khi mất bóng, hàng tiền vệ của City ngay lập tức gây sức ép để giành lại bóng. Phía bên kia, tuyến giữa của United – đặc biệt là Matic, luôn xuất hiện sau đối thủ.
Bàn thua thứ hai là bằng chứng. United để mất bóng ở vòng tròn giữa sân, khi Jesse Lingard không chế bóng lỗi và bị Fernandinho trừng phạt.
Hậu quả đã thấy, nhưng vai trò của Matic trong bàn thua thế nào? Anh phản ứng quá chậm để chặn Cầu thủ người Brazil nhanh chóng đẩy bóng cho Bernardo trước khi cầu thủ này chuyền cho Sergio Aguero ở khoảng trống rất rộng phía trước hàng thủ.
Nếu Man United gắn kết hơn trong việc chuyền bóng, họ có thể đã chặn được tình huống đó ngay từ đầu. Nhưng, như Matic, họ đã không tạo dựng được sức ép cần thiết.
Trong kỷ nguyên đỉnh cao của Mourinho, tiền vệ trung tâm chính là nền tảng của những gã khổng lồ. Kỷ nguyên sức mạnh thể lực thống trị cho đến khi đội tuyển Tây Ban Nha và Barcelona của Guardiola đảo ngược tình thế từ năm 2008 đến 2012.
Những cầu thủ như Matic trở nên lỗi thời trước các yếu tố nhỏ con, kỹ thuật, sáng tạp của những tiền vệ có thể kiểm soát trận đấu, kiến tạo cơ hội và giành lại bóng một cách hiệu quả chẳng kém gì gã khổng lồ như Matic hay Fellaini.
Mourinho vẫn dùng Nokia 3310, trong khi Pep đã “lên đời” điện thoại thông minh từ lâu!
Matic là biểu trưng cho phong cách chơi bóng cứng nhắc của Mourinho, một sự hiện diện chậm chạp và mang lại quá ít những mánh khóe, tiểu xảo vào cuộc chơi. Khoảng cách về trình độ giữa tiền vệ người Serbia với bộ ba của đối thủ là điều hẳn nhiên chẳng dễ chịu gì để xem với Manucians.
Nói rộng ra, khoảng cách trình độ giữa Man City và Man United cũng đủ lớn để Manucians không muốn nghe, nhưng phải chấp nhận thực tế từ quan điểm của mỗi HLV.
Guardiola “nâng cấp” mọi cầu thủ ở City. Mourinho dành thời gian để phàn nàn về những cầu thủ mà CLB chưa ký hợp đồng. Quỷ đỏ không tiến bộ hơn dưới bàn tay của ông, trong khi The Citizens mạnh hơn sau từng trận.
Như hình ảnh David Silva đấu Matic, Guardiola đấu Mourinho đang được chứng minh là không cân xứng.
Vì sau trận đấu, Mourinho vẫn hài lòng với những gì học trò thể hiện, vẫn cho rằng, đó là “trận đấu mở trong 80 phút” và đội nhà thua do phạm phải sai sót. Ông đổ lỗi cho lịch thi đấu khiến các cầu thủ mệt mỏi.
Ngược lại, Pep lại không hài lòng với các cầu thủ, nhất là trong hiệp 1, vì họ “tôi nhìn thấy họ chơi bóng kiểu như không muốn mất bóng nhưng cũng không có ý định tấn công hay làm gì đó”.
Nếu như Mourinho phàn nàn về thể lực của các cầu thủ, hãy nhớ rằng, trong số các cầu thủ ông tung ra sân, chỉ duy nhất Ashley Young (33 tuổi) là người đã vượt qua ngưỡng 30. Trong khi đó, Fernandinho (33), David Silva (32) vẫn cày ải suốt trận…
Sức mạnh nắm đấm của Mourinho chỉ là vô nghĩa khi hướng vào mặt nước!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét